Mùa nhớ
(Tặng Thùy Ninh và các em hs khối 12 năm học 2013-2015)
Ngốc ạ, cầm tay cô chưa nói đã khóc rồi.
Nhí nhảnh hôm nào giờ mít ướt quá đi
Hành trang đủ đầy thầy cô chuẩn bị
Để hôm nay…
Con tách ra bay gần đến ước mơ
Bầu trời cao rộng và kiến thức vô bờ
Thỏa sức con đam mê vùng vẫy
Sức trẻ, niềm tin, ước mơ nung nấu
Mang theo đi làm sức mạnh riêng mình
Ngốc ạ, sao khóc nhiều như thế
Mái ấm đây nếu nhớ vẫn quay về
Bếp vẫn nồng và cánh cổng khép hờ
Chờ con đấy…
Đường dài quá có làm con mỏi mệt
Hãy trở về ngồi mát dưới tán đa
Chơi với đàn em như thể về nhà
Chân đất đầu trần tình yêu thơ trẻ
Cho nỗi buồn người lớn đi xa…
Ngốc ạ, lau mắt đi và ôm nhẹ lấy cô
Để cô cảm nhận mùi thơm từ tóc
Để cô thấy hơi ấm từ thân hình ngà ngọc
Ngọc ngà này có chăm chút tay cô
Nào, hãy ngẩng cao đầu và tự tin bước đi
Cổng trường đã mở!
Cứ mặc cô với nỗi nhớ vô bờ
Cứ để mặc cô thẫn thờ tìm kiếm
Nơi góc hành lang con đùa nghịch dạo chơi
Sao phượng rơi rơi mãi không thôi
Để bước chân cô buồn ngày tạm biệt
Xa cách này đâu phải đầu tiên
Mà nỗi nhớ trào dâng da diết thế
Dẫu biết lứa học này xa, lứa khác đến
Mà cô vẫn bâng khuâng nỗi niềm khó tả
Chắc bởi chúng ta đã là một mái nhà!
Bước ra đi con và đừng ngoảnh lại
Kẻo nước mắt cô rơi…
Phạm Thị Thanh Tâm
Ban Hậu Cần