Anh hỏi em sao chọn làm cô giáo
Để cái nghèo níu áo suốt quanh năm
Ngước nhìn anh, em khẽ thưa rằng
Bởi yêu trẻ, em chọn làm cô giáo.
Dẫu vẫn biết nghề này nghèo cơm gạo
Nhưng giàu lòng nhân nghĩa, rộng tình thương
Em thấy mình gắn bó với quê hương
Với từng lớp và với đàn em nhỏ
Nếu gần chúng, hẳn là anh sẽ rõ
Bởi vì sao em chọn nghề này
Nghề vinh quang không bia đá, tượng đài
Nhưng lắng mãi trong lòng người, cũng đủ.
Em gieo những hạt vàng cho xứ sở
Để mai đây kết trái ngọt lành.
Anh mỉm cười em yêu dấu của anh
Thật tuyệt vời trong điều đơn giản ấy.
Hà Nội, ngày 20 tháng 11 năm 2015
Ngô Thị Hiên