Tháng 7 trời mưa nhiều...
Giá trời đừng mưa và ta đừng buồn nhiều đến vậy
Trời không lạnh mà bàn tay run rẩy
Chẳng biết làm sao để qua
những ngày mưa dài đằng đẵng nỗi buồn
Tưởng chừng không bao giờ dứt.
Người hàng xóm lắm điều, đồng nghiệp nhiều ấm ức
Những tháng năm luôn sống trong ngờ vực
Với thứ tình cảm nửa vời
Toan tính thiệt hơn từng câu xin lỗi
Năm tháng lạnh lùng, năm tháng cứ trôi...
Ta đã quên cả làm thơ và hy vọng
Quên cả thú vui mua hoa về cắm
Ngày nối ngày...
Chẳng có nhiều đổi thay!
Năm tháng lạnh lùng,năm tháng cứ trôi...
Những tưởng bụi đường làm lạc hết yêu thương!
Ngày mới tới trường...
Bắt gặp ánh mắt thầy trìu mến, thân thương
Như gửi gắm bao tin yêu và hy vọng
Của một trái tim gặp một trái tim
Cho em biết " cuộc đời không là gánh nặng
Mà là đôi cánh thầy chắp em bay!"
Một ánh nhìn giúp ta thêm vững bước
Khơi ngọn lửa hồng dưới lớp tàn tro
Ta lại muốn làm thơ về ngày mới
Lại muốn là ánh mặt trời gieo hạt nắng vô tư...
Tháng 7 vẫn mưa...
Những vòng hoa được đặt lên tượng đài liệt sỹ
Đất nước nghiêng mình nhớ ơn
Lại được nhắc nhớ về những tấm gương:
Như anh Thạc, chị Trâm...
Như chú Thương địch 6 lần cưa chân
Mà không ngăn được tình yêu đất nước
Ta cúi đầu vội bước
Tự hỏi đã làm được gì cho Tổ quốc hôm nay?
Cho xứng với máu xương cha anh ta đã đổ
Hay chỉ biết vùi mình đau khổ
Gặp trắc trở chỉ biết úp mặt vào tay ủ rũ
... và chán chường?
Hương cốm mùa thu!
Mùa tựu trường tưng bừng náo nức
Tiếng trống trường thúc giục
Năm học mới đến rồi!
Nhìn gương mắt các em rạng ngời Hạnh phúc.
Trời bừng sáng!
Những tia nắng xuyên qua tán lá non
Nào! Hãy cùng các em
Hân hoan bước đi về phía ánh mặt trời...
(Phạm Thanh Tâm- BHC)