Danh mục
Cơ cấu tổ chức
Lịch công tác
Hoạt động chuyên môn
Công tác chủ nhiệm
Quản lý học sinh
Công tác bảo đảm
Hoạt động phong trào
Tuyển sinh
Góc học sinh
Kỳ thi THPT QG năm 2021
Trang thơ
Thủ tục hành chính
Giới thiệu sách
Thư viện điện tử
Thư viện điện tử
Hình ảnh
Liên kế website

Lời hay ý đẹp
Không có gì ngu bằng một người có giáo dục, nếu bạn loại bỏ những điều mà anh ta được giáo dục.
Không học một cái gì thì khỏi quên một cái gì cả.
Thà đừng sinh ra đời còn hơn là bị thất học.
Sự giáo dục bắt đầu từ lòng mẹ, mỗi lời thốt ra cho đứa trẻ nghe dẫn tới việc tạo thành tính khí của chúng.
Người khôn học được nhiều điều ở người ngu hơn là người ngu học được ở người khôn.
Không có bóng tối, chỉ có sự ngu dốt thôi.
Kiến thức càng tăng, hoài nghi càng lắm.
Học để biết, học để làm, học để chung sống, học để làm người và để tự khẳng định mình.
*Hãy nhìn ra thế giới xung quanh để thấy rằng bạn vẫn còn rất hạnh phúc so với những đau khổ mà người khác đang phải gánh chịu.
Con đường học vấn là con đường ngắn nhất để dẫn đến thành công!
Họ vẫn hoài thích nói "hình như"
Nhưng đôi khi biết nó là chắc chắn
Bởi chỉ nắm trong tay những điều chưa chắc chắn
Người ta thường hay nói "hình như"
“Một ngày ngồi trách móc sao bằng một giờ làm việc. Một giờ này làm lòng ta nhẹ và túi ta nặng.” – Benjamin Franklin
Thà phải tìm hiểu sự thật suốt đêm còn hơn phải nghi ngờ nó suốt đời.” F. Engels (1820–1895)
Có những lời hứa cũng vẫn chỉ là lời hứa dù ta có mãi chờ đợi bởi người hứa đã không còn nhớ, nhưng nhờ có nó ta biết hi vọng và mong chờ.
Trí tuệ không phải là trí tuệ nếu chỉ được rút ra từ sách vở!
Thống kê
Lượt truy cập : 10392833
Đang trực tuyến : 758


 
 
Tin tức
Truyện ngẵn "CÔ HÃY TIN EM !"

CÔ HÃY TIN EM!

Mấy hôm liền, Hà cứ bần thần nghĩ ngợi, đi ra đi vào. Đã bao lần, Hà định nói chuyện với bố mẹ, nhưng cứ hình dung đến vẻ mặt thất vọng, buồn rầu của hai người, Hà lại chẳng dám hé môi.

Từ nhỏ, Hà luôn là niềm tự hào của bố mẹ. Năm nào, Hà cũng đạt danh hiệu học sinh giỏi, đứng thứ nhất, thứ nhì của lớp. Khi Hà vào lớp 10 thì em trai của Hà bắt đầu bước vào lớp 1. Bố mẹ dồn hết sự quan tâm đến việc học tập của em và thường nói vui với cả nhà rằng: “Cu cậu này vẫn ham chơi, lười học lắm, còn phải uốn nắn nhiều. Chứ như chị Hà thì bố mẹ yên tâm rồi!”. Được bố mẹ động viên như thế, Hà sung sướng lắm. Hà nghĩ, mình phải tự giác, chăm chỉ học tập hơn nữa để xứng đáng với sự tin tưởng của bố mẹ, để còn làm tấm gương sáng cho em trai nữa chứ.

Thế nhưng, thời gian này, các tập truyện về cậu bé phù thuỷ Harry Potter của nữ nhà văn J.K. Rowling bỗng nổi như cồn khắp thế giới. Tất nhiên, Hà không thể không tò mò tìm đọc. Đọc tập một rồi, thấy cuốn hút quá nên Hà cố công tìm mượn các tập truyện tiếp theo để đọc. Tập truyện nào cũng dày, cũng hấp dẫn đến từng chi tiết. Tối nào ngồi vào bàn học, Hà cũng định bụng là học bài xong xuôi thì mới đọc truyện. Nhưng Hà không thể nào tập trung vào việc học được, cứ hồi hộp về diễn biến tiếp theo của truyện. Thế là Hà tặc lưỡi tự nhủ rằng mình sẽ học bù sau và mở quyển truyện ra. Cứ như vậy đến gần một tháng, tối nào Hà cũng mải miết đọc truyện. Bố mẹ thấy Hà vẫn ngồi ở bàn học cặm cụi đọc sách đều không hay biết gì cả. Cho đến một hôm, cô giáo chủ nhiệm thông báo trước cả lớp lịch kiểm tra giữa kì, Hà mới giật mình hốt hoảng. Hà cuống cuồng ôn tập nhưng không thể kịp được nữa. Hà đã bị hổng kiến thức quá nhiều. Lần đầu tiên trong đời, Hà ngồi cắn bút, bất lực trước trang giấy kiểm tra. Khi cầm phiếu điểm kiểm tra trên tay, Hà thấy xấu hổ vô cùng. Nghe cô giáo chủ nhiệm nhắc cả lớp về nhà báo cáo kết quả kiểm tra và xin chữ kí xác nhận của bố mẹ vào phiếu điểm rồi nộp lại cho cô vào giờ sinh hoạt cuối tuần, Hà chẳng dám ngước mắt nhìn cô, trong lòng nặng trĩu.  

Một ngày, hai ngày rồi ba ngày trôi qua, Hà vẫn không dám nói cho bố mẹ biết sự thật. Bố mẹ Hà vì bận chú ý đến việc học của cậu con trai nhỏ nên cũng chẳng nhớ đến kì kiểm tra của cô con gái lớn. Chiều thứ sáu là hạn cuối cùng phải nộp phiếu điểm lại cho cô giáo rồi, Hà vẫn chưa biết phải làm thế nào. Gục mặt trên bàn học một lúc lâu, chợt một ý nghĩ nảy ra trong đầu khiến Hà đỏ bừng cả mặt, không, Hà không thể làm như thế. Nhưng rồi, Hà lại băn khoăn, làm sao có thể nói ra sự thật này với bố mẹ đây? Bất giác, Hà với tay lấy cái bút rồi run run phỏng lại chữ kí của bố trên giấy nháp. Chữ kí của bố Hà rất đơn giản nên Hà bắt chước dễ dàng, nhìn giống y như thật. Nhìn đăm đăm vào tờ phiếu điểm hồi lâu, Hà bặm môi mạo chứ kí của bố vào đó.

Đến giờ sinh hoạt, Hà run run nộp phiếu điểm cho cô giáo. Buổi học  hôm sau, Hà cứ len lén để ý xem cô giáo có thái độ khác thường gì với mình không nhưng Hà chỉ thấy cô luôn nhìn Hà trìu mến như mọi khi. Có vẻ, cô giáo chẳng mảy may nghi ngờ gì cả. Mặc dù vậy, trong lòng Hà vẫn chẳng cảm thấy dễ chịu hơn chút nào.

Tan học, lúc Hà đang lững thững bước ra khỏi lớp, chợt nghe cô giáo khẽ gọi:

- Hà, em ở lại gặp cô một lát.

Hà giật bắn cả người, thảng thốt nghĩ: “Thôi chết, có lẽ cô giáo phát hiện ra rồi”.

Từ nãy, cô giáo vẫn quan sát thái độ của Hà, thấy vậy, cô trấn an:

- Không có chuyện gì đâu, cô chỉ muốn nói chuyện với em một chút thôi.

- Vâng ạ.

Hà lí nhí đáp và chuẩn bị sẵn tinh thần nghe cô giáo phê bình. Nhưng thật ngạc nhiên, cô giáo chỉ đặt nhẹ tay lên vai Hà, âu yếm hỏi:

- Dạo này, em gặp chuyện gì đó gây ảnh hưởng xấu đến việc học tập phải không? Cô có giúp gì cho em được không?

Bàn tay cô mềm mại, ấm nóng trên vai Hà. Rõ ràng là cô không chút nghi ngờ, trách móc Hà mà chỉ quan tâm, lo lắng cho việc học của Hà mà thôi. Cô giáo thật tốt, thật thương Hà. Vậy mà...Nước mắt Hà trào ra. Hà ấp úng :

- Em xin lỗi cô ạ.

Rồi Hà khẽ kể hết cho cô nghe, từ chuyện Hà mải mê đọc truyện quên việc học đến việc giả mạo chữ kí của bố. Thoáng chút bất ngờ, cô giáo vẫn nhẹ nhàng nói:

- Bình tĩnh đi em, trong đời, ai cũng từng mắc sai lầm, nhưng điều quan trọng là phải biết nhận ra và sửa cái sai đó. Cô rất mừng là em đã biết nhận ra cái sai của mình. Chắc em cũng hiểu được, việc học hành của em bị sa sút, tất nhiên là bố mẹ em không vui, nhưng bố mẹ sẽ còn buồn hơn rất nhiều nếu em không trung thực. Cô cho em một tờ phiếu điểm khác và cô tin lần này, em sẽ hành động đúng. Hãy cố gắng lên, thời gian học tập còn dài, em còn có nhiều cơ hội để khẳng định mình.

Thực ra, cô giáo đã biết chuyện Hà giấu bố kết quả học tập vì cô đã chủ động gọi điện trao đổi với bố Hà về tình hình học tập sa sút của Hà. Nhưng đến lúc này, cô thấy không cần thiết cho Hà biết điều đó. Và không để Hà lúng túng lâu hơn nữa, cô giáo nhanh nhẹn bước ra khỏi lớp học. Hà thở nhẹ, chợt thấy lòng mình sao thanh thản đến vậy. Nhìn mãi theo bóng cô giáo, Hà khẽ thì thầm: “Vâng ạ! Cô hãy tin em!”.

         Hà Phương


Tin khác
Cảm nghĩ Tết Trung thu
Sân chơi kiến thức
Ứng dụng Công nghệ thông tin
Cảm xúc ngày ra trường
Hội thảo nâng cao chất lượng giáo dục và quản lý khối THCS
Xin Thầy hãy dạy cho con tôi
 
Thông báo mới
THÔNG BÁO TUYỂN SINH LỚP 10 NĂM HỌC 2024 - 2025
THÔNG BÁO TUYỂN SINH LỚP 6 NĂM HỌC 2024 - 2025
THÔNG BÁO TUYỂN SINH BỔ SUNG KHỐI 7, 8, 9, 11 NĂM HỌC 2024 - 2025
THÔNG BÁO TUYỂN SINH NĂM HỌC 2024 - 2025
Chương trình tiếng anh bổ trợ THPT theo chuẩn đầu ra IELTS
Chương trình tiếng anh bổ trợ theo chuẩn đầu ra Cambridge
THÔNG BÁO TUYỂN SINH Chương trình tiếng Anh bổ trợ với Giáo viên Nước ngoài
THỜI GIAN BIỂU CỦA HỌC SINH NỘI TRÚ
Hướng dẫn công dân đăng ký giải quyết thủ tục chuyển trường ngoại tỉnh qua Dịch vụ công trực tuyến mức độ 3, mức độ 4
Video - clip
Giới thiệu tác phẩm "Võ Thị Sáu con người và huyền thoại" Lớp 11D1 trường Trần Quốc TuấnTQT
CHƯƠNG TRÌNH VĂN NGHỆ GẶP MẶT KỶ NIỆM NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20.11. 2021
BÀI HÁT: MÁI TRƯỜNG TRỌN NIỀM TIN
Chúc Mừng Năm Mới Nước CHDCND Lào 2021
Chuyên đề: " Nói không với thuốc lá điện tử và các chất gây nghiện"
Xem thêm
 


Copyright by Trường THCS - THPT Trần Quốc Tuấn


loét bàn chân