Kính thưa các vị đại biểu, các thầy cô giáo, các cô chú cán bộ - công nhân viên và các bạn học sinh thân mến!
Con tên là Nguyễn Bảo Ninh, học sinh lớp 12D. Hôm nay, con vinh dự được đại diện cho các bạn học sinh khối 12 phát biểu những cảm nghĩ của mình trong lễ bế giảng năm học.
Vậy là một mùa hạ cuối cùng trong cuộc đời học sinh của chúng con đã đến. Khi mùa hoa phượng rực lên cháy đỏ, là lúc chúng con biết sắp phải xa mái trường thân yêu này. Chúng con sẽ phải chia tay với quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời của mình, một thời áo trắng với bao mộng mơ, hồn nhiên, tinh nghịch, rời xa kỉ niệm dưới dưới mái trường Trần Quốc Tuấn mà bấy lâu chúng con quen gọi một tiếng là “nhà”. Nơi đây có những người cha, người mẹ thứ hai mà chúng con hằng yêu mến.
Thế mà thấm thoắt đã ba năm! Mới ngày nào bỡ ngỡ bước chân vào trường, bạn bè chưa quen, thầy cô chưa biết hết mà giờ đã chia xa. Biết bao kỉ niệm về thầy cô, bạn bè, mái trường cứ ùa về trong lòng mỗi chúng con: tình thầy cô ấm áp, lớp học yêu thương, bạn bè mến yêu, phòng nội trú thân quen, bữa cơm tập thể vui vẻ quây quần...tất cả cứ vương đầy kỉ niệm. Nói sao cho hết những vấn vương bâng khuâng, tiếc nuối của chúng con.
Con còn nhớ, một nhà thơ đã viết:
Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn
Vâng, ai cũng có một vùng đất để yêu thương, để sưởi ấm trái tim, tâm hồn mình, để trở về và Trần Quốc Tuấn mãi là nơi ấy trong trái tim mỗi chúng con.
Thưa thầy cô!
Khi thấy mình lớn hẳn là lúc chúng con nhận ra biết bao yêu thương, lo âu của thầy cô cho những cô cậu học trò bé nhỏ của mình. Chúng con được chăm sóc từng bữa ăn, giấc ngủ, thầy cô chẳng những cho chúng con tri thức mà còn dạy cho chúng con cách sống, cách làm người, chắp cánh cho những ước mơ chúng con bay cao, bay xa. Xin cảm ơn các thầy các cô đã dìu dắt chúng con, đã chỉ cho chúng con biết những điều hay lẽ phải trong cuộc sống, dạy chúng con biết yêu thương, biết chia sẻ và đồng cẩm. Cảm ơn những bài học lí thú của các thầy các cô, đó là những bài học sẽ đi cùng chúng con trên suốt chặng đường đời, giúp chúng con biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Công ơn ấy làm sao nói hết thành lời! Vậy mà đã có lúc chúng con còn bồng bột, vô tâm đã gây ra những lỗi lầm để thầy cô buồn phiền, lo lắng. Trong buổi lễ tri ân này xin thầy cô tha thứ và cho chúng con được nói lời xin lỗi.
Các bạn lớp 12 thương mến!
Thời gian trôi nhanh quá! Các bạn có còn nhớ những kỉ niệm của chúng mình không?
Trái xoài xanh cắt nhỏ chẳng chia đều,
Một bài toán giản đơn cũng có khi nhìn bài bạn.
Muốn viết văn hay phải vò đầu bứt trán,
Thêm hiểu lẽ đời sau mỗi tiết Công dân.
Vui sao bằng học Thể dục ngoài sân,
Hay lổm ngổm bò lúc thực hành Quân sự…
Và tất cả đã trở thành quá khứ,
Kỷ niệm tháng năm phút chốc bỗng vỡ òa!
Dưới mái trường thân yêu này đã lưu dấu ấn biết bao kỉ niệm của chúng ta. Tuổi học trò là quãng thời gian tươi đẹp nhất của cuộc đời. Chúng ta đã cùng học tập, cùng vui chơi, cùng chia sẻ niềm vui nỗi buồn và đoàn kết bên nhau…12 ơi! Xin hãy đừng quên những kỉ niệm đó nhé! Vì tất cả sẽ là hành trang theo ta trong suốt cuộc đời. Hôm nay chia tay nhau không có nghĩa là kết thúc, vì sự kết thúc này sẽ mở ra cho tương lai phía trước phải không các bạn?
Trước mắt chúng ta là một kì thi đầy khó khăn và thử thách, một bước ngoặt lớn trong cuộc đời. Có thể chúng ta không phải là người giỏi nhất nhưng chúng ta sẽ là những người cố gắng nhất. Hãy cố gắng lên các bạn nhé!
Thưa thầy cô!
Một lần nữa, con xin thay mặt học sinh khối 12 gửi lời tri ân đến tất cả những người mà chúng con vô cùng yêu thương. Chúng con xin cảm ơn cha mẹ đã sinh ra và nuôi nấng chúng con nên người như ngày hôm nay! Xin cảm ơn thầy cô đã cho chúng con một hành trang để bước vào đời. Để bày tỏ lòng biết ơn của mình, toàn thể học sinh khối 12 ngồi đây xin hứa sẽ cố gắng hết sức mình đạt kết quả cao trong kì thi THPT Quốc gia.
Cuối cùng con xin kính chúc các quí vị đại biểu, các thầy cô giáo sức khỏe, hạnh phúc. Chúc các bạn học sinh cấp dưới có một kì nghỉ hè vui vẻ bên gia đình, chúc các bạn học sinh khối 9 và khối 12 đạt kết quả cao trong các kì thi sắp tới.